Vị trí: Số 382, phố Tây Sơn, quận Đống Đa, Hà Nội
Tương truyền, chùa được xây dựng từ cuối đời Trần – đầu thời Lê, là nơi để dạy các Phật tử tu thành chính quả. Theo bài minh trên quả chuông đúc năm 1796, chùa được dựng lại vào năm này, và được Đô đốc Trần Văn Lễ (trong phong trào Tây Sơn) cúng tiền đúc chuông cùng pho tượng Cửu Long. Trong kháng chiến chống Pháp, chùa bị phá vào năm 1950, dân làng lại góp công của xây dựng lại như hiện nay.
Chùa gồm công trình kiến trúc thờ Phật kiểu truyền thống: Tam quan mở 3 cửa vòm giữa là cửa lớn, hai bên nhỏ hơn. Trụ đắp hình con sấu quay đầu vào nhau. Sau Tam quan là sân chùa. Phật điện gồm Tiền đường và Hậu cung. Tiền đường có 5 gian, chính giữa bờ nóc có đắp nổi hình cuốn thư 3 chữ Hán “Hoành Kim Điện” (Điện rồng vàng). Các vì kèo và kẻ đều được chạm trổ công phu đề tài là cúc điệp, tùng hạc, liên áp…Hậu cung gồm 3 gian làm khá đơn giản. Điện Mẫu, nhà Tổ cũng có kết cấu vì kèo quá gian. Nhà khách và nhà trai làm kiểu đầu hồi bít ốc.
Bài trí thờ tự trong chùa được bố trí từ ngoài vào trong. Ở Tiền đường có 2 bệ thờ tượng Khuyến Thiện, Trừng Ác, 2 bệ thờ Đức Ông và Giám trai. Tại Hậu cung đặt tượng Cửu Long, hai bên là tượng Phạm Thiên và Đế Thích, lớp tượng Quan Âm, tượng Phật Niêm Hoa, A Di Đà Tam tôn (A Di Đà, Quan Âm, Đại Thế Chí), Tam thế. Trong nhà Tổ thờ các vị sư từng trụ trì tại chùa đã viên tịch.
Di vật trong chùa còn khá phong phú với 20 pho tượng được tạc vào thế kỷ XVIII (có phong cách nghệ thuật Tây Sơn), bia đá 21 tấm, sớm nhất là bia Chính Hòa 19 (1698). Chuông đồng 3 quả, 1 quả thời Cảnh Thịnh 4 (1796); cửa võng 14 bộ và một số đồ thờ khác như bát hương đồng, lư hương đá, nhang án…
Chùa Sở là một di tích lịch sử được xây dựng khá sớm (đầu thời Lê) tuy không còn lưu giữ được các nét kiến trúc thời khởi dựng, song trong di tích còn rất nhiều di vật đáng được bảo tồn. Hơn nữa, qua những tư liệu, hiện vật thuộc thời Tây Sơn giúp cho chúng ta nghiên cứu sâu về Phật giáo thời Tây Sơn và nhân vật Trần Văn Lễ - một Đô đốc của phong trào Tây Sơn. Chùa đã được công nhận Di tích lịch sử - văn hóa năm 1988.